老子道德经第四十一章
阅读本章大意
上一章
下一章
回目录
上
shàng
士
shì
闻
wén
道
dào
,
勤
qín
而
ér
行
xíng
之
zhī
;
中
zhōng
士
shì
闻
wén
道
dào
,
若
ruò
存
cún
若
ruò
亡
wáng
;
下
xià
士
shì
闻
wén
道
dào
,
大
dà
笑
xiào
之
zhī
--
不
bù
笑
xiào
不
bù
足
zú
以
yǐ
为
wéi
道
dào
。
故
gù
《
建
jiàn
言
yán
》
有
yǒu
之
zhī
:
明
míng
道
dào
若
ruò
昧
mèi
;
进
jìn
道
dào
若
ruò
退
tuì
;
夷
yí
道
dào
若
ruò
颣
lèi
;
上
shàng
德
dé
若
ruò
谷
gǔ
;
大
dà
白
bái
若
ruò
辱
rǔ
;
广
guǎng
德
dé
若
ruò
不
bù
足
zú
;
建
jiàn
德
dé
若
ruò
偷
tōu
;
质
zhì
真
zhēn
若
ruò
渝
yú
;
大
dà
方
fāng
无
wú
隅
yú
;
大
dà
器
qì
晚
wǎn
成
chéng
;
大
dà
音
yīn
希
xī
声
shēng
;
大
dà
象
xiàng
无
wú
形
xíng
;
道
dào
隐
yǐn
无
wú
名
míng
。
夫
fú
唯
wéi
道
dào
,
善
shàn
贷
dài
且
qiě
成
chéng
。