老子道德经第二十七章
阅读本章大意
上一章
下一章
回目录
善
shàn
行
xíng
,
无
wú
辙
zhé
迹
jì
;
善
shàn
言
yán
,
无
wú
瑕
xiá
谪
zhé
;
善
shàn
数
shǔ
,
不
bu
用
yòng
筹
chóu
策
cè
;
善
shàn
闭
bì
,
无
wú
关
guān
楗
jiàn
而
ér
不
bù
可
kě
开
kāi
;
善
shàn
结
jié
,
无
wú
绳
shéng
约
yuē
而
ér
不
bù
可
kě
解
jiě
。
是
shì
以
yǐ
圣
shèng
人
rén
常
cháng
善
shàn
救
jiù
人
rén
,
故
gù
无
wú
弃
qì
人
rén
;
常
cháng
善
shàn
救
jiù
物
wù
,
故
gù
无
wú
弃
qì
物
wù
。
是
shì
谓
wèi
袭
xí
明
míng
。
故
gù
善
shàn
人
rén
者
zhě
,
不
bù
善
shàn
人
rén
之
zhī
师
shī
;
不
bù
善
shàn
人
rén
者
zhě
,
善
shàn
人
rén
之
zhī
资
zī
。
不
bù
贵
guì
其
qí
师
shī
,
不
bù
爱
ài
其
qí
资
zī
,
虽
suī
智
zhì
大
dà
迷
mí
,
是
shì
谓
wèi
要
yào
妙
miào
。